TAY SĂN ẢNH QUYẾN RŨ GẶP ẢNH – Chương 8

Tôi tức giận đến bật cười: “Đúng vậy, hiện tại tôi đang dùng sức lực của mình để khiến Cố Bắc Xuyên yêu tôi, để tôi có thể gả vào một gia đình giàu có.” 

 

“Như thế nào? Anh ghen tị sao, chờ tôi gả cho Cố Bắc Xuyên, niệm tình bạn học cũ tôi sẽ giới thiệu cho anh một bạch phú mỹ.” 

 

Hai người đứng ở góc sân tranh cãi nảy lửa, không hề biết rằng tổ chương trình đã đã lắp đặt một camera ẩn trong bãi cỏ. 

 

Bình luận: 

 

[Lục Thần, có chút tiêu chuẩn kép, em họ của anh ấy thiếu chút nữa là dán vào người Cố Bắc Xuyên thì không nói một lời. Khương Thiến rõ ràng không làm gì thì đến buộc tội cô ấy.]

 

[Em họ của mình có thể quyến rũ, nhưng Khương Thiến không thể?]

 

[Tôi thấy trên tin tức, Khương Thiến đã điên cuồng theo đuổi Lục Thần hơn mười năm. Tại sao tôi lại thấy có vẻ như Lục Thần thích Khương Thiến?] 

 

Lục Thần xụ mặt, thở hổn hển, rõ ràng rất tức giận trước lời nói của tôi: 

 

"Khương Thiến! Cậu cho rằng Cố Bắc Xuyên nghiêm túc với cậu sao? Cậu không biết gì về gia thế của anh ta sao? Gia thế của cậu như thế nào cậu không rõ sao, anh ta chỉ đang chơi đùa với cậu thôi." 

 

"Không phải việc của anh!" 

 

"Đương nhiên là việc của tôi, tôi đã thích cậu 12 năm rồi. Ngay năm đầu phổ thông, từ lần đầu tiên gặp cậu, tôi đã yêu cậu.”

 

Tôi khiếp sợ mà nhìn Lục Thần, cảm giác như mình vừa nghe được một chuyện nực cười nhất trên đời. 

 

Lục Thần thích tôi? Tại sao anh ta có thể thích tôi!

 

27.

Lời vừa nói ra khỏi miệng, Lục Thần liền thở phào nhẹ nhõm. 

 

Đôi mắt anh ta nóng bỏng mà điên cuồng, một khi những cảm xúc bị kìm nén nhiều năm bộc phát anh ta không còn muốn che giấu chúng nữa. 

 

"Khương Thiến, ở lại với anh, anh sẽ không chê thanh thanh danh của em, anh cũng không quan tâm đến ý kiến ​​​​của người khác về em." 

 

Tôi hít một hơi thật sâu, đẩy bàn tay của Lục Thần đang giữ cánh tay mình ra. 

 

"Không thích? Haha, Lục Thần, anh không biết ai đã cho tôi những thanh danh đó phải không?" 

 

Tôi nhìn vào mắt Lục Thần, giọng nói không mang theo chút độ ấm nào: "Lúc đó tôi không làm gì cả, dì của anh, khi đó là chủ nhiệm gọi bố mẹ tôi đến trường để sỉ nhục tôi. Khi đó bà ấy nói tôi dụ dỗ anh, tôi không biết xấu hổ, sao anh không nhảy ra nói thích tôi?” 

 

“Các bạn nữ trong trường nổi điên nói rằng tôi đã quấy rối anh trong học tập, là hồ ly tinh, tại sao lúc đó anh không ra ngoài rồi nói anh thích tôi?" 

 

"Sao hiện tại tôi đã công thành danh toại, có nhà, có xe, có tiền, có danh vọng thì lại bắt đầu nói anh thích tôi thế?"

 

Lục Thần hoảng hốt xua tay, vẻ mặt tiếc nuối và đau đớn: "Khương Thiến, không, chuyện xảy ra là hiểu lầm." 

 

“Cha mẹ anh bận rộn kinh doanh, anh lớn lên cùng với dì, dì của anh rất kỳ vọng vào anh,  dì anh phát hiện ra anh kẹp ảnh của em vào sách nên nghĩ rằng anh yêu sớm nên mới nói như vậy.”

 

“Lúc trước anh nói mình chỉ thích người học giỏi, cũng là vì sợ người ta hiểu lầm chúng ta yêu sớm, không nghĩ tới lại biến khéo thành vụng." 

 

“Dì anh khá cứng đầu, bà đã tin điều gì thì rất khó mà giải thích được, anh sợ càng giải thích càng hiểu lầm tệ hơn nữa, mới không nói gì.”

 

"Bà ấy làm tổn thương em, anh xin lỗi." 

 

Vậy nguyên nhân mọi chuyện là vì Lục Thần thích tôi sao? 

 

Tôi thờ ơ nhìn anh ta, khóe miệng giễu cợt: "Lục Thần, yêu thích của anh thật sự khiến tôi phát ốm."

 

Lục Thần trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, anh ta nhìn tôi với vẻ mặt cô đơn, như thể bị tôi làm tổn thương rất sâu sắc: "Khương Thiến, chúng ta không có khả năng sao?" 

 

Tôi nhìn thật sâu vào người đàn ông này, vẫn nét đẹp trai quen thuộc trong trí nhớ của mình. 

 

 

Tôi không còn chú ý đến anh ta nữa, quay người bỏ đi. 

 

Lục Thần đứng ở phía sau nắm chặt nắm đấm, không cam lòng hét lên: "Khương Thiến, anh còn chưa nói xong, em đi đâu vậy?" 

 

Tôi xoay người,mỉm cười duyên dáng không quên hất tung mái tóc dài: "Tôi đi leo lên giường Cố Bắc Xuyên, cùng hắn mây mưa, cùng lên đỉnh Vu Sơn!"

 

28.

Khách mời của chương trình này thường chỉ tham dự trong hai ngày, sáng hôm sau tôi thu dọn hành lý rời tổ tiết mục. 

 

Vì dậy sớm nên tôi không chào hỏi ai cả. 

 

Sau khi trở về nhà ngủ bù một giấc, tôi mới lên mạng xem các bình luận trên đó. 

 

Đoạn video phổ biến nhất trên mạng là một đoạn clip cắt ghép, người phụ nữ xinh đẹp quay đầu nhìn lại camera, mỉm cười xuân tình vô hạn: "Tôi sẽ leo lên giường của Cố Bắc Xuyên, chúng tôi sẽ cùng nhau mây mưa, cùng đi đến Vu Sơn." 

 

“Phụt.”

Nước trong miệng tôi phun ra cả một bàn, đây là ai ác ý cắt nối biên tập vậy?!

Không đúng, đây hình như là lời tôi nói với Lục Thần ngày hôm qua.

Tổ tiết mục ch ế. t tiệt này, a a a !

Video này rốt cuộc là ai đăng lên, tôi tìm một vài cái bình luận, rất nhanh đã tìm được người khởi xướng.

Video này là Cố Bắc Xuyên đăng lên, anh ấy còn thêm chú thích, chỉ có hai chữ ngắn gọn:

Nói dối.

Tôi ch. ế. t rồi.

Tôi ngả người nằm ở trên giường, sự trong sạch của tôi đã không còn nữa!

Độ nổi tiếng của chương trình kỳ này là chưa từng có từ đầu đến giờ. Là bởi vì cuộc nói chuyện của Lục Thần và tôi. 

Tin tức về dì của anh ta cũng bị cư dân mạng thần thông quảng đại tra ra.

Rất nhanh, dì Lục Thần liền nhanh chóng lên hot search, ngay cả Lục Thần cũng bị thoát fan rất nhiều.

Nhưng tôi đã không còn lòng dạ nào bận tâm đến những thứ này.

Tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến là hai chữ nói dối của Cố Bắc Xuyên.

Anh ấy rốt cuộc có ý gì, làm cho lòng người ta bất ổn, thật sự là đáng ghét!

29.

Bởi vì mẹ mình bị bạo lực mạng, Đường Hân Nghi không thể ngồi yên, cô ta bắt đầu chửi tôi như điên trên mạng.

“Có vài người ấy, người ta chỉ coi họ như là bạn giường, họ sẽ không thật sự cho rằng mình có thể gả vào hào môn đó chứ?"

“Nhưng mà có thể l.à.m t.ì.n.h nhân của anh Cố, khẳng định trong lòng người nào đó vui như hoa nở."

“Chưa từng thấy người nào đi l.à.m t.ì.n.h nhân lại trắng trợn như vậy, quả thực là vứt hết mặt mũi.”

Tôi đen mặt ném điện thoại di động đi, Đường Hân Nghi thối tha  này. Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và Kẹo Truyện.

Tôi không để ý tới cô ta, cô ta ngược lại muốn tới khiêu khích tôi.

Đang lúc cúi đầu suy nghĩ cách đáp lại cô ta như nào thì chuông cửa vang lên.

Tôi mở cửa, thì nhìn thấy Cố Bắc Xuyên mặc một bộ vest màu đen, vẻ mặt nghiêm túc đứng ở cửa nhà tôi, thậm chí còn thắt cà vạt.

Anh ấy hơi nghiêng đầu đưa mắt ra hiệu, sau đó một đám người mặc đồ đen tay cầm hoa tươi lao vào phòng khách của tôi.

Chỉ chốc lát, nhà tôi đã thành biển hoa, Cố Bắc Xuyên cúi đầu nhấn điện thoại di động, sau đó đưa điện thoại di động cho tôi xem.

Tôi nhìn thoáng qua, là trang blog của anh ấy, giờ phút này có một trạng thái mới nhất đã lên top đầu.

“@Khương Thiến, anh thích em, em có nguyện ý làm bạn gái anh không? Kiểu tìm hiểu để kết hôn đó.”

Tôi khiếp sợ nhìn anh ấy.

Cố Bắc Xuyên nhìn tôi cười dịu dàng, sau đó nắm lấy tay tôi, rất tự nhiên cầm lấy điện thoại di động của tôi.

“Được rồi.”

Cố Bắc Xuyên đưa lại điện thoại di động cho tôi, tôi cầm lên nhìn, trạng thái mới nhất của tôi là:

“@Cố Bắc Xuyên, em đồng ý.”

Có ý gì, tôi đây là hoa đã có chủ rồi sao?

Cố Bắc Xuyên cười đến hạnh phúc, anh ấy tham lam nhìn tôi, sau khi nhìn một hồi liền cúi xuống muốn hôn tôi.

Tôi đưa tay đè lên môi anh ấy:

“Anh lợi hại như vậy, nếu không thì biểu diễn tự mình hôn mình một cái đi? Dù sao vừa rồi đều là anh tự mình trả lời mà.”

Cố Bắc Xuyên cười lớn kéo tôi ôm vào trong ngực: “Khương Thiến, anh biết em thích anh.”

“Em vô cùng ghét tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng lúc anh nắm tay em, em không hề từ chối.”

Tôi ngẩng đầu nhìn lại Cố Bắc Xuyên.

Được rồi, anh ấy nói đúng.

Trên mạng hiện tại chắc là đã loạn thành một đống đi, nhưng mà đó là chuyện của bọn họ.

Mà tôi….

Đã đến lúc theo đuổi hạnh phúc của riêng mình.

 

–Hoàn–

 

Chương trước

Truyện cùng thể loại