Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 151: Diệp tiểu thư, ngươi cũng nấu dược sao?

Mà lúc ấy Hạ Tuyết Kiến lấy được phương thuốc cũng không phải một chút hoài nghi đều không có, đem phương thuốc giao cho hắc y nhân, để hắn nhìn xem có vấn đề hay không.

Hắc y nhân thập phần khiếp sợ, bởi vì phương thuốc này, cư nhiên dược lực so với thuốc bọn hắn nghiên cứu chế tạo kia còn tốt hơn, nhưng dược hiệu lại một chút đều không kém, hắn cảm giác Diệp Khanh Oản này, khẳng định thật là giỏi.

Vì thế cùng Hạ Tuyết Kiến liên thủ lại dùng chiêu li miêu đổi Thái Tử, dùng phương thuốc giả của bọn họ thay thế phương thuốc thật của Diệp Khanh Oản, đến lúc đó đã xảy ra chuyện, liền đem sự tình toàn bộ đổ trên đầu Diệp Khanh Oản.

Vốn dĩ bọn họ có thể đem chính phương thuốc của bọn họ tiêu hủy, sau đó trộm thay phương thuốc của Diệp Khanh Oản, Nhưng như vậy liền sẽ không xảy ra chuyện, không ra chuyện, bọn họ liền không có biện pháp vu oan Diệp Khanh Oản, cho nên dứt khoát li miêu đổi Thái Tử.

Đặc biệt là Hạ Tuyết Kiến, tưởng tượng đến nàng cầm phương thuốc của Diệp Khanh Oản, coi thành công lao của chính mình, cuối cùng lại đem phương thuốc giả vu oan cho Diệp Khanh Oản, nàng liền hưng phấn vô cùng.

Không biết lúc ấy chờ Diệp Khanh Oản nhìn đến phương thuốc của chính mình thành của nàng, mà Diệp Khanh Oản lại còn phải vì nàng đội nồi, là cái gì biểu tình.

Trả thù như vậy, mới có thể phát tiết hận thù trong lòng Hạ Tuyết Kiến.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng nghe được trào phúng của Diệp Khanh Oản, vẻ mặt ảo não lại hối hận đi vào tướng phủ, liền nhìn đến Diệp Khanh Oản không có hảo ý nhìn chằm chằm hắn cười.

Mặt hắn liền đen, cái nha đầu chớt tiệt kia hiện tại nhất định đang ở trong lòng chê cười hắn. 

Tức chớt lão tử, thời điểm trào phúng có thể dùng một lần trào phúng xong hay không? Còn phân đoạn, khiến lão tử cho rằng thuốc kia là thật sự, kết quả……

Nghĩ vậy hắn lại muốn đánh chính mình, sớm biết vậy liền không tự chủ trương, tự cho là đúng, tự cho là thông minh.

Chính là nghĩ lại, giống như cũng không thể tự trách mình, dù sao nàng đã sớm nhận định chính mình là nằm vùng hai mặt, một khi hắn đem đồ vật giao cho Hạ Tuyết Kiến, cái ghế nằm vùng này, hắn sẽ ngồi đến vững vàng.

Hơn nữa lấy hiểu biết của hắn đối với Diệp Khanh Oản, chỉ sợ chính mình không làm, Diệp Khanh Oản cũng có biện pháp đem cốt truyện bẻ trở về, dù sao mặc kệ thế nào, chỉ cần nàng nhận định hắn là nằm vùng, kia hắn chính là mọc cánh đều trốn không thoát.

Ủy khuất!

Bất lực!

Cái tiểu thuyết rác rưởi này, cốt truyện rác rưởi, một ngày nào đó, hắn muốn quậy nát cả bầu trời này.

Thực mau, xem bệnh tặng dược bắt đầu rồi.

Trước đó, Giang Nam lũ lụt đã rất nghiêm trọng, không ít lưu dân bắt đầu hướng kinh thành bên này chạy nạn, Liễu Thịnh đã sớm sai người ở ngoài thành dựng lều trại, thu lưu dân chạy nạn. 

Ăn ở tạm thời được bảo đảm, Giang Nam bên kia Hoàng Thượng cũng đã phái đại thần đi xuống cứu tế, hết thảy xử trí đến thập phần thỏa đáng.

Nhưng bởi vì chịu tai kiếp, sau khi dàn xếp lưu dân xong, dần dần có người phát bệnh, đại phu bên trong thành đã chẩn đoán chính xác, chính là bệnh sốt rét. 

Vì thế Liễu Thịnh đã sớm mang theo người đem phối hợp dược phẩm mang ra khỏi thành, tại chỗ liền cho bọn hắn nấu dược, sau đó phát xuống.

Đương nhiên, đại công thần làm tặng phương thuốc Hạ Tuyết Kiến, khẳng định là phải ở hiện trường, hơn nữa còn tự tay nấu dược cho người bệnh, sau đó bưng đi.

Việc thiện như thế, tự nhiên dẫn tới không ít người nghỉ chân hóng xem, một thiếu nữ khuê các, vốn nên ở trong nhà cẩm y ngọc thực, lại không ngại cực khổ, không sợ lây bệnh, tự mình vì bệnh nhân nấu dược đưa dược, việc thiện như thế, ai không khen ngợi một tiếng, Hạ Tuyết Kiến thật là người đẹp thiện tâm nha.

Mà Diệp Khanh Oản tự nhiên cũng tới rồi, bất quá nàng dựng lều khá xa, rốt cuộc người ta cũng là nhà nước, nàng là tư nhân, không thể quá rêu rao.

Nhưng mặc dù không rêu rao, nhưng Diệp Khanh Oản đã đến, như cũ vẫn khiến cho không ít người chú ý, đặc biệt là Hạ Tuyết Kiến, thậm chí còn đi qua đó.

“Diệp tiểu thư, ngươi cũng nấu dược sao?”

“Sẽ không.” Diệp Khanh Oản thực kiêu ngạo chỉ vào nha hoàn tiểu tư phía sau nói: “Nhưng bọn họ sẽ.”

Vai ác sao có thể tự tay làm lấy đâu? Khẳng định phải để cho người khác động thủ, làm người chính mình ngồi mát ăn bát vàng, như vậy người khác mới có thể cảm thấy nàng là mua danh chuộc tiếng nha.

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại