Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 138: Không có biện pháp, ai kêu người ta là nữ chính đâu?

Phương thuốc này kỳ thật đều là Diệp Khanh Oản cho Hạ Tuyết Kiến dùng, lúc trước đã nói qua, phương thuốc kia của nàng có vấn đề, để người bệnh ăn nhất định sẽ có vấn đề.

Cho nên hiện tại, nàng chờ thời điểm Hạ Tuyết Kiến cho người bệnh uống thuốc, nàng cũng phát dược miễn phí, đến lúc đó xảy ra vấn đề, đó chính là dược của nàng có vấn đề, mà Hạ Tuyết Kiến lấy phương thuốc thật nàng đưa cho Hồng Hồng ra, ngăn cơn sóng dữ.

Không có biện pháp, ai kêu người ta là nữ chính đâu?

Nữ chính sao có thể phạm lỗi, sao lại có thể dính tới nhân mạng, hết thảy sai lầm, đều cần vai nữ phụ độc ác là nàng làm, như vậy mới có thể biểu hiện nữ chính thông tuệ có khả năng nha.

Hồng Hồng thực mau liền đem sự tình phân phó xuống, nói giỡn, loại chuyện mua thuốc này, là một hái hoa tặc như hắn nên làm sao?

Nằm ở trên ghế mây ăn nho mới là việc hắn nên làm đi! 

Diệp Khanh Oản nhìn hắn, vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một ngày, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn tiếp tục đi làm theo cốt truyện, nhanh chóng làm xong nhanh chóng trở về.

Vì thế thở ngắn than dài nói: “Hồng Hồng, ngươi nói đêm qua trong yến hội những người đó, nhìn thấy ta sao lại giống như nhìn thấy ôn thần vậy?”

“Rõ ràng trước kia bọn họ ai cũng vây quanh ta, các loại lấy lòng ta, còn luôn miệng muốn cùng ta làm bằng hữu cả đời, hiện tại cư nhiên thay đổi bất thường.”

Hồng Hồng ném một quả nho vào trong cổ họng, thiếu chút nữa sặc. 

Đại tỷ, ngươi phản ứng cũng quá trì độn đi? chuyện Tối hôm qua, ngươi hiện tại mới cảm khái?

Còn có ngươi là đang buồn sao? Đêm qua thời điểm người khác không thấy ngươi, ngươi rõ ràng cao hứng đến chỉ kém đốt pháo chúc mừng.

Hiện tại có ta ở chỗ này diễn cái khổ tình gì?

Nhưng vẫn phối hợp với nàng biểu diễn: “Những người này đều là cỏ cây, gió chiều nào xoay chiều ấy, ngươi đừng để ý đến bọn họ.”

Xem nàng lòng đầy căm phẫn như thế, Hồng Hồng cũng lập tức nhảy dựng lên: “Ta đây hiện tại liền đi giúp ngươi giớt Hạ Tuyết Kiến.”

Nói xong muốn đi, Diệp Khanh Oản sợ tới mức giật mình một cái, nháy mắt liền ôm đùi hắn, nhảy đến giữa không trung túm Hồng Hồng trở về.

Hồng Hồng:

“Ngươi không phải thực chán ghét nàng sao? Ta giớt nàng, kia hết thảy lại đều là của ngươi.”

Diệp Khanh Oản gắt gao ôm lấy chân hắn, không cho hắn động.

Đại ca, đại ca, ta sai rồi, ta mười phần sai, ngài đại nhân đại lượng, đừng cùng ta chấp nhặt. 

Chúng ta không giớt Hạ Tuyết Kiến trước, lưu lại có lẽ còn hữu dụng.

“Ngươi không muốn nàng chớt sao?” Hồng Hồng biết rõ cố hỏi, rốt cuộc cũng có một ngày Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng ta thu thập được Diệp Khanh Oản nàng.

Nhìn qua, các ngươi toàn bộ nhìn qua cho lão tử, lão tử đứng lên.

Diệp Khanh Oản nhanh chóng đứng lên, lời lẽ chính đáng nói: “Liền như vậy giớt nàng, chẳng phải là tiện nghi nàng, ta phải hảo hảo tra tấn nàng, làm nàng sống không bằng chớt.”

Hồng Hồng cũng chơi tiếp, vì thế liền nói: “Được, nghe ngươi.”

Diệp Khanh Oản lúc này mới trộm lau mồ hôi, bà ngoại, một kẻ nằm vùng diễn kịch diễn đến hay như vậy, ảnh đế Oscar sang năm không có Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng ngươi, ta đều không xem.

Cùng lúc đó, hoàng đế cho người chiếu phương thuốc kia của Hạ Tuyết Kiến, bắt đầu chuẩn bị dược phẩm ứng đối bệnh sốt rét, hơn nữa điểm danh để Liễu Thịnh phụ trách, lần này là cơ hội cho Liễu Thịnh lập công lớn, có thể thấy được sủng tín của hoàng đế đối với hắn.

Nhưng Liễu Thịnh lại có chút khổ, bởi vì hắn vừa tới nhà kho lấy dược, liền thấy được Hạ Tuyết Kiến.

Nàng cũng thấy được Liễu Thịnh, hơn nữa còn cười đi tới chỗ hắn.

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại