Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 209: Tương Vương thật không câu nệ tiểu tiết

Tương Vương là người rất thú vị, không chỉ có nghiêm trang nói hươu nói vượn, còn nghênh ngang mang theo Diệp Khanh Oản một phạm nhân lưu đày loạn dạo trên đường, rêu rao khắp nơi hồi phủ dùng bữa tối.

“Tương Vương điện hạ, ta có phải nên đổi kiện quần áo hay không?” Diệp Khanh Oản đứng ở cạnh bàn ăn, nhìn bàn ghế sạch sẽ, cùng trang phục ngục tù của mình thật sự là không tương xứng.

Nàng thậm chí có chút sợ hãi khiến bàn ghế của người ta bị làm dơ……

Tương Vương lại xua tay nói: “Không sao, đợi lát nữa cơm nước xong còn phải đưa ngươi trở về, đổi lấy đổi đi, phiền toái.”

Diệp Khanh Oản:……

Hảo có đạo lý, ta thế nhưng không có lời gì để nói.

Tương Vương điện hạ Thật không câu nệ tiểu tiết!

Nếu Tương Vương điện hạ không ngại, kia Diệp Khanh Oản cũng liền không khách khí, hôm nay cả một ngày đều có người nhìn nàng, Hồng Hồng căn bản không có cách nào hiện thân, xác thật cho nàng đói đến không nhẹ, ngồi xuống liền ăn ngấu nghiến.

Nàng suy đoán Tương Vương không câu nệ tiểu tiết hẳn là không ngại.

Quả nhiên, hắn không chỉ có không ngại, còn trực tiếp tự tay lột cua cho nàng: “Nếm thử cái này, kinh thành không có con cua béo như vậy.”

Diệp Khanh Oản cũng không khách khí, bắt lại liền ăn, vừa vào miệng, mùi vị thịt cua tức khắc lan tỏa.

Oa, quá tuyệt vời, nàng đã lâu không ăn cua, cổ đại đáng chớt này!

Nàng liên tiếp ăn vài con, còn trộm giấu hai con, đợi lát nữa đưa cho Hồng Hồng ăn.

“Ăn no rồi?” Tương Vương thấy nàng ngừng tay, buồn cười hỏi.

Diệp Khanh Oản cảm thấy mỹ mãn gật đầu: “Đa tạ điện hạ khoản đãi.”

“Khách khí.” Tương Vương bỗng nhiên nói: “Hôm nay Hạ Tuyết Kiến tới tìm bổn vương.”

Tương Vương gật đầu: “Đúng vậy, chính là tới chê cười ngươi.”

Diệp Khanh Oản:……

Đại ca, ngươi có thể đừng nói như đang nói chuyện phiếm như vậy được không.

Không đợi Diệp Khanh Oản nói chuyện, hắn lại bổ một đao: “Hơn nữa ngươi cái dạng này cũng xác thật khá buồn cười.”

Ta cảm ơn ngươi nha!

Diệp Khanh Oản rất có lễ phép thăm hỏi một chút cả nhà hắn, tiếp theo diễn kịch: “Cái tiểu thứ nữ này quả thực không biết tốt xấu, bất quá nàng ngàn dặm xa xôi tới rồi, không chỉ muốn chê cười ta đi? Nàng cùng Tương Vương điện hạ……”

Cố ý nhấn mạnh, liền chờ Tương Vương tỏ lòng trung thành cùng chính mình, kết quả không nghĩ tới hắn không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nói một câu: “Chính là như ngươi nghĩ vậy, nàng muốn mượn sức bổn vương, cùng nàng đối phó tướng phủ, bổn vương đáp ứng rồi.” 

Diệp Khanh Oản:……

Bộ dáng này của ngươi, ta nên tiếp như thế nào đây?

Không nghĩ tới nha, ảnh hậu Diệp Khanh Oản nàng cũng sẽ có một ngày không được diễn tiếp, Tương Vương này cũng quá li kinh phản đạo đi?

Nàng hình như có chút hiểu ra Hoàng Thượng vì cái gì lại sợ hãi nhi tử của mình soán vị, một tên bệnh tâm thần như vậy, khó bảo toàn bỗng nhiên một ngày nào đó hắn sẽ không tâm huyết dâng trào, cảm thấy soán vị là một chuyện thú vị……

“Điện hạ vì sao phải nói cho ta?”

Tương Vương rất hào phóng nói: “Bởi vì ngươi hỏi.”

“Ta hỏi ngươi liền nói?”

“Đúng vậy, bổn vương làm việc từ trước đến nay quang minh lỗi lạc, không thích cất giấu.”

Diệp Khanh Oản:…

Ngươi thật đúng là một chút đều không cất giấu nha.

Rốt cuộc là chỉ số thông minh của ngươi không đủ, hay là chỉ số thông minh của ta bị giảm?

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại