Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 242: Tương Vương ngươi cũng có hôm nay

Diệp Khanh Oản lần đầu tiên thấy lão cha nàng như vậy, quả thực, sợ ngây người, cho ngươi khấu 666 nha.

Người ở chung quanh, mỗi người hít hà một hơi, liền sợ Tương Vương điện hạ không nhịn xuống được, rút đao c.h.é.m tướng gia.

Nhưng mà Tương Vương lại chỉ hơi hơi mỉm cười nói: “Tướng gia nói phải.”

Nói xong, một đầu gối khác cũng quỳ xuống, thậm chí hướng tới cột trụ hộ quốc cúi đầu.

Nếu không phải Diệp Khanh Oản nhìn thấy hai bên quai hàm của hắn cắn chặt gắt gao, còn nghĩ là hắn sẽ không tức giận, kỹ thuật diễn này, quá đỉnh.

Quỳ cũng quỳ xong rồi, tướng gia cũng không khó xử bọn họ, Tương Vương mang theo người của mình hậm hực rời đi.

Vừa ra khỏi cửa liền đá lăn tiểu quán ven đường, hiển nhiên tức giận đến không được.

Cái lão đông tây này, trước kia như thế nào không phát hiện hắn xương cứng như vậy?

Thuộc hạ có nịnh nọt giả, thấy Tương Vương tức giận đến không được, lập tức ra tới vuốt m.ô.n.g ngựa lấy lòng: “Điện hạ cần gì sợ cái lão đông tây kia, hiện giờ bệ hạ sủng tín Liễu Thịnh, đối với hắn sớm có nghi kỵ, dù là điện hạ tối nay một đao làm thịt hắn, bệ hạ cũng sẽ không trách tội điện hạ, nói không chừng còn sẽ khen điện hạ vì bệ hạ trừ bỏ tâm họa lớn cho ngươi.”

Kết quả bị Tương Vương trừng mắt liếc một cái: “Ngu xuẩn.”

Nếu có thể một đao c.h.é.m tướng quốc, phụ hoàng hắn đã sớm làm, cần gì làm nhiều hoa chiêu như vậy tới đoạt quyền? Còn không phải bởi vì không thể động đến.

Toàn bộ Đại Vũ từ trên xuống dưới, cơ hồ một nửa chức quan đều nắm chặt ở trong tay tướng quốc, hơn nữa tướng quốc còn được bá tánh kính yêu, đêm nay một đao c.h.é.m hắn, Đại Vũ ngày mai liền loạn thành một nồi cháo.

Đến lúc đó bạo loạn nổi lên bốn phía, quốc gia rung chuyển, há một câu là có thể bãi bình sự?

Cho nên đêm nay cũng chỉ có thể lui một bước, ai bảo Diệp Khanh Oản người ta có một người cha tài giỏi đâu.

Tương Vương vừa đi, Diệp Khanh Oản liền đối với cha nàng phát ra sùng bái từ nội tâm kêu: “Cha, ngươi thật là lợi hại nha, ta gặp qua ngươi là người đầu tiên dám làm nhục Tương Vương như thế, hắn còn không dám phát tác với người.”

Cha, ta yêu ngươi muốn chớt.

Nên!

Tướng gia phân phó hạ nhân, để cho bọn họ đi nghỉ ngơi, sau đó mới kéo nàng ra: “Ngươi bớt ở chỗ này cùng cha pha trò, ngươi nói, ngươi tối nay có phải đi ra ngoài hay không?”

“Đúng vậy.” Diệp Khanh Oản cũng không dám lừa gạt, lừa cha ruột của mình, sẽ bị thiên lôi đánh xuống: “Nhưng cha, ta không làm chuyện xấu gì, ta cũng không đả thương người.”

Tướng gia nhìn nàng một cái, vốn dĩ muốn phát tiết một hồi, nhưng xem bộ dáng nàng ở trước mặt mình khoe mẽ làm nũng, lại giận không nổi, chỉ phân phó nàng không cần chạy loạn, việc tối nay, không được cùng bất luận kẻ nào nói. 

Diệp Khanh Oản nhanh chóng đáp ứng hơn nữa bảo đảm, sau đó bị cha nàng đuổi về phòng ngủ.

Chờ tất cả mọi người tan đi, Diệp Khanh Oản mới từ trong ngăn tủ lấy ra kim sang dược, nơi nơi tìm Hồng Hồng: “Hồng Hồng, ngươi giúp ta đem cái này đưa đến trong phủ Lão Thái phó đi, hắn giống như bị thương rất nặng.”

Hắn cư nhiên dùng tay chặn đao của nàng, tay cũng bị phế đi?

Nhưng kêu nửa ngày, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng đều không có đáp lại nàng.

Hồng Hồng đi đâu?

Hắn sẽ không bị Tương Vương điên kia bắt đi chứ?

Nghĩ vậy Diệp Khanh Oản tức khắc hoảng hốt, nhanh chóng đẩy cửa sổ ra muốn đi ra, nhưng lại thấy khe hở cửa sổ kẹp một tờ giấy, là Hồng Hồng lưu lại cho nàng.

“Có việc, hồi tông môn, đừng nhớ mong.”

Nàng nhìn thấy tờ giấy sửng sốt một chút, Hồng Hồng này tự khai sao? Hắn trước nay không ở trước mặt chính mình bại lộ thân phận tông môn nha?

Phỏng chừng là đêm nay việc quá nhiều, khiến hắn quên mất, tùy hắn đi thôi.

Tinh Mộc cùng Tình Tình hẳn là đều an toàn ra khỏi thành đi?

Có Tinh Mộc ở đó, Tình Tình hẳn là sẽ không có việc gì.

Vì thế nàng tự mình trèo cửa sổ đi ra ngoài, đi vào Liễu phủ.

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại