ẨN HÔN HAI NĂM VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG, CÔ VỢ NHỎ CỦA ĐỈNH LƯU MUỐN LY HÔN. – CHƯƠNG 2

Ngoại hình của cô rất thu hút người nhìn, nhưng vì cô không có tác phẩm tiêu biểu nào nên những người hâm mộ đến vì gương mặt của Ôn Từ luôn dễ đến rồi đi. Ôn Từ chỉ dừng lại ở vị trí tuyến mười tám này.

 

Nếu chỉ như thế này thì không sao, cô vẫn còn có ít hoạt động, vẫn có thể kiếm tiền được.

 

Nhưng gia đình Ôn Từ thực sự đang gặp khó khăn.

 

Nguyên Viên vẫn còn nhớ lần đầu tiên anh gặp Ôn Từ, lúc ấy cô mới có mười bảy tuổi. Sắc mặt thiếu nữ tái nhợt, thân hình gầy gò, đôi mắt đầy mệt mỏi và tê dại. Anh không biết nhiều về chuyện của gia đình Ôn Từ, nhưng anh biết rằng gia đình cô thiếu nợ rất nhiều và mẹ cô lại bị bệnh.

 

Căn bệnh lại cực kì tốn kém chi phí điều trị.

 

Khi Ôn Từ mười lăm tuổi đã phải làm việc chăm chỉ để nuôi sống gia đình. Số tiền cô kiếm được trong nhiều năm cũng đủ để trang trải chi phí chữa bệnh.

 

Dù sau này vì một số lý do nào đó nên món nợ đã được trả và bệnh tình của mẹ cô cũng chuyển biến tốt hơn nhưng bệnh của mẹ cô cần phải có tiền. Nếu sau này Ôn Từ… hết tiền, cô ấy không thể trả nổi tiền chi phí thuốc men.

 

Nguyên Viên đã nhìn Ôn Từ lớn lên trong những năm qua và anh thực sự hy vọng rằng cô gái này sẽ có một tương lai tươi sáng hơn.

 

Sau khi Nguyên Viên rời đi, căn hộ nhỏ của Ôn Từ lại trở nên yên tĩnh. Ôn Từ vẫn lặng lẽ xem tin nhắn WeChat, tin nhắn được gửi cách đây hai ngày, chỉ có một câu: “Hai tuần sau, mẹ bảo chúng ta về nhà.”

 

Người gửi tin nhắn có giọng điệu rất lạnh lùng, nhưng Ôn Từ lại rất coi trọng. Cô duỗi những ngón tay trắng nõn ra khẽ chạm vào hình đại diện Doremon của người đàn ông.

 

Một nụ cười nhẹ xuất hiện ở khóe miệng cô, nhưng chỉ một lát sau, khóe miệng cô lại kéo xuống.

 

Cô quyết định thoát khỏi giao diện WeChat.

 

Cuối cùng, cô nhìn vào dòng ghi chú “Ngôi sao nhỏ” trên màn hình điện thoại, thầm nghĩ: Sao không đồng ý đi, dù sao cũng chỉ là giả vờ thành đôi một lát thôi, cũng không có gì sai trái.

 

Cô thực sự cần tiền.

 

Ôn Từ có một người chồng đã bí mật kết hôn được hai năm, cô và chồng cũng chỉ là ép duyên, bởi vì bát tự của cô rất hợp với người đó, Ôn Từ rất cần tiền, gia đình người kia liền cho cô rất nhiều để cô đồng ý kết hôn.

 

Chồng cô rất phản đối cuộc hôn nhân này, vào ngày cưới, anh trực tiếp nói rằng hai người là hôn nhân về hình thức, chắc chắn sẽ ly hôn trong tương lai nên tốt hơn hết là đừng can thiệp vào cuộc sống của nhau.

 

Ôn Từ lúc đó cảm thấy như vậy thật tốt, dù sao cô cũng không muốn sống chung với người lạ.

 

Cô tưởng cuộc hôn nhân của mình với người đó sẽ dần kết thúc, nhưng không ngờ rằng trong vòng hai năm kết hôn, cô lại đem lòng thích người đó.

 

Rất thích

 

Cô cũng đã lấy hết can đảm muốn tỏ tình thì nghe thấy người kia nói nói: "Ôn Từ, cô đã nhận rất nhiều tiền của nhà tôi."

 

Kể từ đó, Ôn Từ luôn kiềm chế bản thân.

 

Bây giờ cô và người đó vẫn là vợ chồng, cho dù chỉ là trên danh nghĩa cô vẫn muốn nói trước với anh ta một câu trước khi cô tham gia vào cái chương trình tạp kỹ kia.

 

Về phần hắn sẽ phản ứng như thế nào, Ôn Từ còn chưa nghĩ tới.

 

Đầu tiên cô trả lời Nguyên Viên  [Anh Viên, em đồng ý.]

 

Nguyên Viên nhanh chóng trả lời cô [! ! ! Tiểu Từ, em có biết lần này đối tác của em là ai không?]

 

Ôn Từ không muốn biết, cũng không có hứng thú biết.

Nguyên Viên  [Người đó là Tạ Chí, vậy mà lại là Tạ Chí đó!!!]

 

[Tại sao Tạ Chí lại tham gia?]

 

Ôn Từ nhìn thấy cái tên này, ánh mắt không khỏi có chút mở to.

 

Tạ Chí, người chồng hợp pháp của cô.

 

Khi Nguyên Viên nhận được tin này, anh cảm thấy thật kỳ diệu, anh cũng biết mối quan hệ giữa Ôn Từ và Tạ Chí, hơn nữa cũng biết Tạ Chí và Ôn Từ có quan hệ lạnh nhạt.

 

Và Ôn Từ rất thích Tạ Chí.

 

Nguyên Viên thận trọng hỏi Ôn Từ  [Ôn Từ… Em có nghĩ rằng anh ta đã làm điều này vì em không?]

 

Ôn Từ thản nhiên trả lời: [Không có khả năng.]

 

Làm sao điều đó có thể xảy ra được?

 

Trong mắt Tạ Chí, có lẽ cô gần như là một người xa lạ.

 

Nguyên Viên vẫn nghĩ rằng điều đó là có thể. Không phải tiểu thuyết nào cũng viết về hôn nhân trước rồi yêu sau sao? Hơn nữa Ôn Từ có thể thích Tạ Chí, vậy tại sao Tạ Chí lại không thể thích Ôn Từ?

 

Nguyên Viên còn đang lo lắng Ôn Từ sẽ khiến gia đình Tạ Chí không vui khi giả vờ thành vợ chồng với người khác. Suy cho cùng, Ôn Từ rất thụ động trong cuộc hôn nhân này, còn Tạ gia lại là một gia tộc lớn.

 

Bây giờ, vì vị khách nam còn lại là Tạ Chí nên điều đó hoàn toàn ổn.

 

Ôn Từ nhìn tin tức mà Nguyên Viên đem tới, trầm mặc ngồi đó hồi lâu. Đương nhiên cô cũng muốn cho rằng Tạ Chí làm tất cả những chuyện này là vì cô. Nhưng cô cũng hiểu rằng con người không thể quá mơ tưởng được.

 

Phòng làm việc của Tạ Chí.

 

Quản lý của Tạ Chí cảm thấy đau đầu khi nhìn thấy nghệ sĩ của mình uể oải dựa lưng vào ghế sofa.

 

“Em đồng ý tham gia chương trình tạp kỹ khi nào mà không nói cho anh biết?”

 

Tạ Chỉ ngước mắt nhìn Giang Lạc một cái, sau đó thản nhiên nói: “Khi anh không biết.”

 

Giang Lạc tức muốn thổ huyết tại chỗ: "Cmn em đang có mưu đồ gì??? Với địa vị của em, việc tham gia một chương trình tạp kỹ như vậy chỉ là lãng phí danh tiếng mà thôi."

 

"Hơn nữa, chương trình này mời các cặp đôi hoặc các cặp đôi. Em là người độc thân, đến đó để hốc cơm chó à?"

 

"Lúc đó mọi người đều thành từng cặp, chỉ có một mình em, em không thấy nhục à?"

 

Tạ Chí, vốn là một người lười biếng, đã trực tiếp ngồi dậy sau khi nghe thấy từ độc thân từ người đại diện của mình. Đôi mắt hoa đào lấp lánh của anh hiện lên vẻ ngưng tụ, anh hơi hé môi, định nói điều gì đó.

 

Giang Lạc có chút suy sụp nói: "Được rồi, anh hiểu rồi, em không độc thân, em đã kết hôn, đã kết hôn hai năm trước."

 

"Anh đã biết em có một người vợ rất xinh đẹp, khỏi khoe."

 

Tạ Chí nghe xong, lười biếng ngả người ra sau.

 

"Thật tốt khi anh biết." Con Cá Bơi Dưới Đáy Đại Dương

 

Khi anh nói điều này, khóe miệng hiện lên một nụ cười mờ nhạt.

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại