Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 183: Giớt Hạ Tuyết Kiến

Liễu Thịnh nghe được trào phúng, trực tiếp không nói nên lời, Diệp Khanh Oản này, đã được thả rồi, còn muốn diễn?

“Thạch Hộc.”

“Lão gia.”

“Ngươi phái người đi Hạ phủ theo dõi động tĩnh, Hạ Tuyết Kiến có bất luận cái dị động gì, lập tức cho ta biết.”

“Vâng, lão gia.” Thạch Hộc lĩnh mệnh mà đi, gần đây người lão gia muốn nhìn chằm chằm thật nhiều.

Mà Cửu vương gia cùng trên đường lưu đày nghe được trào phúng, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó nảy ra một kế.

Từ trên xe ngựa chính mình tiếp tục, lên xe ngựa của Diệp Khanh Oản: “Bổn vương muốn đi xe ngựa cùng ngươi.”

Diệp Khanh Oản:…

Ngươi là ăn nhiều muối quá sao? xe ngựa Vương phủ không thể thoải mái hơn so với xe ngựa mua giá rẻ sao?

“Vì cái gì?” 

“Bổn vương ngồi không quen.” Cửu vương gia tùy tiện tìm cái cớ qua loa lấy lệ nàng, cũng lười giải thích.

Diệp Khanh Oản cảm thấy hắn đang vũ nhục chỉ số thông minh của nàng, ngồi không quen?

Ngồi không quen xe ngựa ngươi ngồi mười năm, ta chính là nói, ngươi rất có thể nhẫn nha tiểu lão đệ.

Tuy rằng không biết hắn muốn làm cái gì, nhưng Diệp Khanh Oản không muốn cùng hắn có xung đột, hắn người này thích tới, chỉ cần mọi việc mình đều theo hắn, hắn thực mau liền sẽ một lần nữa chán ghét nàng.

Đổi xe ngựa, tiếp tục đi.

Đi đại khái khoảng hai ngày, ban đêm ăn ngủ ngoài trời rừng núi hoang vắng, một thân ảnh màu đen, lặng yên ngừng ở trên xe ngựa Diệp Khanh Oản.

Thân ảnh màu đen xốc màn xe lên, sờ soạng đi vào, nhìn người đang ngủ, nhẹ nhàng búng búng đỉnh đầu nàng: “Diệp Khanh Oản, tỉnh tỉnh, lão tử mang rượu tới cho ngươi, Di Hồng Viện.” 

Nói xong, một khuôn mặt nam nhân xuất hiện ở phía dưới chăn, Hồng Hồng sợ tới mức lảo đảo một cái, suýt nữa từ trên xe ngựa ngã xuống.

Như thế nào lại là nam nhân? Diệp Khanh Oản là nam nhân? Trước kia chỉ là nữ giả nam trang?

Không nha, hắn giống như phát hiện cái gì đó không đúng.

Nhưng ngay sau đó nam nhân ngồi dậy, âm dương quái khí nói: “Còn là Di Hồng Viện, hai ngươi rất biết chơi nha.”

Hồng Hồng lúc này mới phát hiện đối phương cư nhiên là Cửu vương gia, tức khắc chau mày: “Hai ngươi như thế nào ngủ trên một cái xe ngựa?”

Nói xong liền đi túm chăn, phát hiện bên trong không có người, mới dần dần phản ứng lại đây là chuyện như thế nào: “Hai ngươi đổi xe ngựa?” 

“Không được sao?”

Hồng Hồng lắc đầu, được, đặc biệt được, đợi lát nữa Hạ Tuyết Kiến tới, đem ngươi trở thành Diệp Khanh Oản trói gô, còn muốn ném cho những tráng hán đó, vậy càng được rồi.

“Ngươi tiếp tục ngủ, ta đi trước.” Hồng Hồng muốn rút lui. 

“Đợi lát nữa Hạ Tuyết Kiến có phải sẽ tới hay không?” Cửu vương gia gọi hắn lại.

Hắn sửng sốt: “Ngươi sao lại biết?”

Cửu vương gia nhướng mày nói: “Diệp Khanh Oản nói cho bổn vương.”

Nàng cư nhiên nói cho ngươi? Chỉ nói cho một mình ngươi? Cái vật nhỏ trọng sắc khinh bạn này, mất công lão tử sợ ngươi bị khi dễ, nửa đêm không ngủ được đến mang ngươi đi.

Ngươi vẫn nên ngoan ngoãn chờ Hạ Tuyết Kiến trói đi, lão tử lười đến quản ngươi.

“Có ám khí không?” Cửu vương gia đột nhiên hỏi hắn: “Chính là cái loại khó có thể phát hiện, nhưng là lực sát thương cực lớn, tốt nhất có thể nhất kiếm phong hầu, Hoa Đà sống lại đều cứu không sống nổi.”

“Có thì có” Hồng Hồng nghi hoặc: “Ngươi muốn thứ này làm gì?”

Cửu vương gia lại thuận miệng một câu: “giớt Hạ Tuyết Kiến.”

Hồng Hồng khiếp sợ, ngươi nói gì? giớt Hạ Tuyết Kiến? Không thể được nha, ngươi là nam chính, nàng là nữ chính, ngươi giớt tức phụ của mình?

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại