Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 213: Thì ra đánh nữ chính lại sảng khoái như vậy

Diệp Khanh Oản chờ mãi chờ mãi, mắt thấy Hạ Tuyết Kiến sắp không được, Tương Vương vẫn thờ ơ như cũ, nàng thật sự có chút luống cuống.

Tương Vương này thật đúng là không tầm thường nha, không được, không thể tiếp tục đánh, nữ chính sắp bị ta đánh chớt.

Ngay lúc Diệp Khanh Oản khóc không ra nước mắt, Tương Vương bỗng nhiên mở miệng.

“Ngươi có thể buông tay.”

Một khắc kia Nghe được Tương Vương mở miệng, Diệp Khanh Oản như được đại xá, ngươi rốt cuộc cũng muốn cứu nữ chính rồi? Ta sắp phải kêu cha ngươi rồi.

Diệp Khanh Oản cảm động đến rối tinh rối mù, Tương Vương này đại khái là nàng đến nay mới, gặp được một nam chính tôn trọng nguyên tác nhất.

Nhưng nàng cảm động không đến một giây, Tương Vương bỗng nhiên lại bồi thêm một câu: “nữ nhân Đầu trọc thực xấu, bổn vương thấy sợ ảnh hưởng đến khẩu vị”

Diệp Khanh Oản:……

Nàng cũng sắp chớt, ngươi lại chỉ quan tâm nàng trọc hay không trọc? Cho nên nữ chính này giây lát mấy ngày thời gian tốt đẹp, chung quy vẫn là tính toán sai rồi?

Mạch não của Tương Vương này, quả thực…… Tuyệt. 

Diệp Khanh Oản cảm giác trong lòng chính mình có thiên ngôn vạn ngữ, lại không thể nào hạ khẩu, cuối cùng chỉ có thể hóa thành một đống….

Mặc kệ mặc kệ, dù sao hắn đã mở miệng cứu giúp nữ chính, diễn kia có thể tiếp tục rồi.

Vì thế nàng giả thành bộ dáng hung thần ác sát kiệt ngạo khó thuần, nhìn Tương Vương lạnh lùng nói: “Tương Vương điện hạ muốn cứu nàng sao?”

Mau nói, mau nói, nói xong ta liền đẩy nàng xuống.

Đối mặt với ánh mắt khẩn thiết của Diệp Khanh Oản, Tương Vương lại lắc lắc đầu: “Không có, nhưng nếu có thể, thuận tay đem t.h.i t.h.ể nàng đi, đừng làm trở ngại tiến độ khai thác đá.”

Diệp Khanh Oản:…

Là tại hạ thua. 

Diệp Khanh Oản cảm thấy chính mình gặp được đối thủ, cũng không rảnh lo diễn liền không nối liền, trước đem chính mình diễn đi xong.

Vì thế làm như không nghe thấy Tương Vương nói, cười lạnh nói: “Ha ha ha, ta biết mà, ngươi cũng muốn cứu nàng, các ngươi đều phải cứu nàng.”

Lần này đến phiên Tương Vương:…

Ngươi này kỹ thuật giả câm vờ điếc thật đúng là đỉnh nha, này vẫn có thể tiếp tục? 

“Hảo, các ngươi đều thích nàng đúng không, ta đây hôm nay liền càng muốn lộng chớt nàng.” Diệp Khanh Oản nói, bỗng nhiên đôi tay dùng chút lực, trực tiếp đem Hạ Tuyết Kiến đẩy đến thiên nhai của mỏ đá, phía dưới đều là đá nhấp nhô.

Cũng không cao, chỉ 10 mét thôi, nhưng cũng đủ để bọn họ ôm nhau lăn mấy vòng.

Ngươi, ta cũng không tin ngươi như vậy cũng không đi cứu.

Nói xong trực tiếp đem người đẩy xuống.

Hô 

Diệp Khanh Oản rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cuộc diễn xong rồi. 

Công đức viên mãn!

Hiện tại chỉ chờ Tương Vương phi thân đi cứu, sau đó hai người ôm nhau ở không trung tiến hành một vòng xoáy tình ái, trận diễn này liền tính là kết thúc.

Nhưng mà ước chừng mười giây, phía dưới truyền đến một tiếng nặng nề rơi xuống đất.

Hạ Tuyết Kiến vững chắc ngã vào loạn thạch, mà Tương Vương điện hạ của chúng ta, vẫn như cũ thực bình tĩnh đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, thậm chí còn tò mò hướng thạch đôi liếc mắt một cái, giống như lại nói, ta nhìn xem nàng đã chớt chưa.

Diệp Khanh Oản:…..

Cho nên ngươi vì cái gì không cứu người?

Nữ chính ngươi yêu thương ngã xuống rồi, ngươi không đau lòng sao?

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại