Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 217: Đuổi tới chưa?

Tin tức Ám vệ hành động thực mau bị người của Tương Vương biết được, suốt đêm trở về bẩm báo hắn. 

Tương Vương nhận được tin tức có chút bực bội, để người đem Hạ Tuyết Kiến còn đang dưỡng thương mang lại đây, Hạ Tuyết Kiến nhìn đến vẻ mặt không cao hứng Tương Vương, còn không biết đã xảy ra cái gì.

“Tương Vương điện hạ, đã xảy ra chuyện gì?” 

“Chuyện gì? Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi bổn vương? Hạ gia Các ngươi chạy mất một gia phó, chuyện lớn như vậy, ngươi cư nhiên không nói cho bổn vương?” 

Bổn vương không quan tâm những chuyện lung tung lộn xộn đó nhà các ngươi, nhưng muốn cùng bổn vương hợp tác, vậy tự mình quản tốt hậu viện, đừng nổi lửa đốt tới trên người bổn vương.

Hơn nữa chỉ một gia phó đều xử trí không tốt, Hạ gia các ngươi cũng đủ phế, nếu không phải bởi vì ngươi là nữ chính, bổn vương liền nhìn đều không muốn nhìn ngươi. 

Hạ Tuyết Kiến sửng sốt một chút, cho rằng hắn là bởi vì mình giấu giếm mà sinh khí: “Bất quá chỉ là một gia phó, cha ta đã phái người đuổi theo, không có gì đáng ngại, điện hạ không cần lo lắng cho chúng ta.”

Bổn vương lo lắng các ngươi không chớt được.

“Đuổi tới chưa?” 

Hạ Tuyết Kiến lắc đầu, nhưng không cho là đúng: “Một cái gia phó nho nhỏ, cũng không dậy nổi sóng gió.”

Tương Vương bị nàng chọc cười, nữ nhân này thật đúng là đủ ngu xuẩn, hắn nghiêm trọng hoài nghi lúc trước là Diệp Khanh Oản châm chước cho nàng nhiều lần, khiến nàng thấy không rõ chính mình mấy cân mấy lượng.

Hạ Tuyết Kiến vừa nghe lời này, trực tiếp nhảy dựng lên, có chút bực bội nói: “nếu Điện hạ đã nhận được tin tức, vì sao không đem người thủ tiêu?”

Tương Vương trực tiếp bóp chặt cổ nàng, hung hăng nhéo, Hạ Tuyết Kiến tức khắc cảm giác thở không nổi, đôi tay không ngừng chụp lấy cánh tay Tương Vương.

“Bổn vương chỉ là lựa chọn cùng ngươi hợp tác, mà không phải nô tài của ngươi, còn không tới phiên ngươi ở chỗ này cùng bổn vương giương nanh múa vuốt ra lệnh.”

Dứt lời trực tiếp đem Hạ Tuyết Kiến đã nghẹn đến mức sắc mặt đỏ bừng ném tới một bên ghế trên: “Ngày sau nếu bổn vương nghe được ngươi cùng bổn vương hô to gọi nhỏ, bổn vương liền giớt ngươi.”

“Ngươi lợi hại như vậy, sẽ không chỉ một Hình Bộ thượng thư đều không đối phó được đi? Ta nghe nói ngươi cùng Hình Bộ thượng thư giao tình khá tốt nha.”

Hạ Tuyết Kiến che cổ của mình bị véo sinh đau lại, gian nan ho khan vài tiếng, mới chậm rãi hô hấp lại.

“Hình Bộ thượng thư là người của Liễu Thịnh, ta cùng hắn chỉ là có giao tình mấy lần hợp tác.”

Tương Vương chẳng hề để ý nói: “Vậy ngươi liền đem Hình Bộ thượng thư thay đổi đi, đổi thành người của mình.”

Nghe được Tương Vương đề nghị, Hạ Tuyết Kiến cũng cười, cũng không phải không thể.

Hiện tại triều đình chủ yếu có ba thế lực, Liễu Thịnh đại biểu bảo hoàng phái, Cửu vương gia cầm đầu đoạt dòng chính, còn có tướng gia cầm đầu thủ cựu phái.

Thế lực phân phối tương đối đều, trong đó Hình Bộ, Lễ Bộ cùng với bộ phận Cẩm Y Vệ ở trong tay Liễu Thịnh, Binh Bộ, Hộ Bộ ở trong tay Cửu vương gia, Lại Bộ, Công Bộ cùng với đại bộ phận lão thần có tước vị đứng ở bên tướng gia này.

Chờ Tương Vương hồi kinh, tuy rằng hắn không có lục bộ duy trì, nhưng tay hắn cầm trọng binh, cũng sẽ không kém so với ba người kia.

Đến lúc đó triều đình liền sẽ bị phân cách thành bốn phân, đấu đá lẫn nhau, thâu tóm lẫn nhau, người thắng nâng cao một bước, thua chỉ có thể rời khỏi sân khấu.

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại