Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng – Chương 223: Danh dự của Liễu Thịnh khó giữ được

Diệp Khanh Oản đi theo Tương Vương hồi kinh, hắn không có dẫn quân đội, chỉ mang một vạn thân binh của mình. 

Quay đầu nhìn một vạn đại quân mênh m.ô.n.g cuồn cuộn lại kỷ luật nghiêm minh kia, lực áp bách, quả thực, khó trách hoàng đế lão nhân muốn đem hắn đuổi đi đến phương nam, thân binh đã một vạn người, nếu hắn trở về kinh, ai chơi được hắn nha.

Cửu vương gia so với bọn hắn đi trước một bước, hắn còn phải về Giang Nam xử lý một ít công tác giao tiếp.

Ở trên đường đi đi dừng dừng hơn nửa tháng, bọn họ rốt cuộc trở lại kinh thành.

Diệp Khanh Oản nhìn đến thành lâu kia một khắc, có chút lệ nóng doanh tròng, dù nơi này là tiểu thuyết, nàng cũng sinh sống đã lâu, vẫn có chút cảm tình.

“Búi nhi.” 

Xe ngựa Tướng phủ đã sớm ngừng ở trên đường, Diệp Khanh Oản nhìn đến cha mẹ mình, nhanh chóng nhảy xuống ngựa tiến lên, ôm nhị lão một hồi khóc lớn.

Lão Thái phó cũng tới, bất quá là phụng mệnh tới đón tiếp Tương Vương: “Tương Vương điện hạ, bệ hạ lệnh cho thần tới đây đợi.”

“Đã lâu không thấy, Liễu đại nhân đã vinh thăng Thái phó, thật đáng mừng nha.” Tương Vương có chút âm dương quái khí, tựa hồ đang trào phúng hắn.

Kỳ quái như thế, Tương Vương này dũng cảm không kềm chế được, cảm thấy ngươi không tốt, giáp mặt liền nói, hiếm khi trào phúng người như thế, hay là hai người có cái bí mật gì không muốn người biết? 

Liễu Thịnh chỉ cười cười không đáp, sai người đưa Tương Vương vào thành, một vạn thân binh kia của hắn, chỉ dẫn theo một trăm người, toàn bộ dư lại phải đi vùng ngoại ô đóng quân.

Tương Vương không nói cái gì, bàn tay vung lên để cho bọn họ tản đi, chính mình theo thái giám trong cung vào thành, chuẩn bị gặp mặt hoàng đế.

An trí tốt cho Tương Vương, Liễu Thịnh bỗng nhiên quay sang chỗ tướng gia bọn họ đi tới, Diệp Khanh Oản liếc mắt một cái chú ý tới cô nương vẫn luôn đi theo bên người hắn.

“Cha, Thái phó cưới vợ rồi sao?” Diệp Khanh Oản trộm hỏi cha nàng.

Theo đạo lý trường hợp này, cho dù là cưới vợ, cũng không thể mang theo đi. 

“Chưa, bất quá hơn nửa tháng trước, hắn bỗng nhiên đi tới nhà Hình Bộ thượng thư, đem người đưa tới trong phủ, chắc là hạ sính rồi.”

Hình Bộ thượng thư?

Diệp Khanh Oản cả kinh: “Nàng là…… Trường Nguyệt?”

Diệp Khanh Oản:……

Ta tất nhiên là biết.

Nàng như thế nào nhanh như vậy đã lên sân khấu? Dựa theo cốt truyện, nàng là đến lúc Hình Bộ thượng thư sắp sụp, bất đắc dĩ mới chạy đến Liễu phủ đi cầu Lão Thái phó cứu Hình Bộ thượng thư.

Sau lần này, nàng liền đối với Lão Thái phó nhất kiến chung tình, không quân không gả, vẫn luôn lưu tại Liễu phủ chiếu cố cuộc sống hàng ngày của Lão Thái phó.

Sau này nữ chính hạ sai dược, thiếu chút nữa cùng Lão Thái phó củi khô lửa bốc, vừa lúc bị Trường Nguyệt đưa canh tới ngăn cản, phá hư chuyện tốt của bọn họ.

Cho nên sau đó nàng xác thật ở trong phủ Liễu Thịnh, chính là…… Ngươi có phải quá sốt ruột hay không? Hơn nửa tháng trước ngươi đã đi vào rồi?

Trong lúc nói chuyện, Lão Thái phó đã đi tới, hành lễ với tướng gia trước, mới nhìn về phía Diệp Khanh Oản, nhưng không nói chuyện, chỉ là cười.

Diệp Khanh Oản bị hắn nhìn đến có chút sởn tóc gáy, chỉ có thể hành lễ: “Bái kiến Thái phó.”

 

Liễu Thịnh gật gật đầu, cười nói: “Đã trở lại?”

“Đã trở lại, tạ Thái phó quan tâm.”

“Một đường phong trần mệt mỏi rồi, mau trở về.” Liễu Thịnh nói, bỗng nhiên duỗi tay nhẹ nhàng giúp nàng phủi đi lá rụng trên vai, không nói cái gì nữa, xoay người đuổi kịp bước chân Tương Vương.

Hắn mới vừa đi, tướng gia liền hỏi nàng: “Trước đó vài ngày, có người đem gia phó Hạ gia đưa đến Hình Bộ, ngươi làm đúng không?”

Diệp Khanh Oản nhanh chóng lắc đầu: “Cha, lúc ấy ta còn ở mỏ đá đấy.”

Tướng gia nghe xong, thực vừa lòng gật gật đầu: “Kia xem ra thật là Cửu vương gia làm.” 

Cửu vương gia?

Hắn lại muốn làm sao?

Thôi đi, dù sao thiết lập nhân vật của hắn đã sớm sụp đổ rồi, cũng không kém lúc này đây hai lần.

Diệp Khanh Oản đều lười sinh khí, an tâm đi theo cốt truyện đi.

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại