Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận – Chương 9: Cô ấy không sợ bị mắng sao?

    Cố Diệp Ngọc đi lấy giày giúp Cố Diệp Du, còn tự tay giúp cô ta thay đổi giày.

     Quả nhiên, đã khiến cho fan hâm mộ trong phát song trực tiếp gào thét rằng anh trai quá sủng em gái, đây là anh em thần tiên.

    Fan hâm mộ của các khách mời khác cùng với người qua đường xem xong, cũng đều cảm thấy tình cảm của cặp anh em này quá tốt rồi.

     Anh trai nay cũng quá sủng em gái đi thôi.

     Đặc biệt là trong nhà có anh trai thì ngày ngày cãi nhau thậm chí còn có thể đánh nhau nữa.

     Càng thêm lướt những bình buận đầy ngưỡng mộ trong đạn mạc bình luận,  các cô ấy cũng muốn có một anh trai thần tiên yêu chiều em gái như vậy.

     Cố Diệp Du thay xong giày thì mọi người tiếp tục đi lên.

     Bởi vì không tiện thay quần áo nên đuôi váy của Cố Diệp Du quét trên mặt đất, Cố Diệp Ngọc còn chủ động vẫn luôn vừa đi vừa xách làn láy cho cô ta.

Điều nà nếu như ở trong lễ trao giải hay tiệc rượu thì rất bình thường.

     Nhưng ở con đường núi vừa không rộng rãi lại dốc thì dù nhìn thế nào cũng cảm thấy không ăn khớp và kỳ quặc.  

     Tống Dịch Nhàn mang giày da đế bằng, nhưng mặc váy dài để đi bộ ở đường núi cũng không thuận tiện lắm, phải luôn dùng tay nâng đuôi váy, nhìn vào cũng chẳng ra làm sao. 

     Không ít người đều muốn cà khịa bọn họ, rõ ràng biết sẽ quay chương trình ở nông thôn, Cố Diệp Du và Tống Dịch Nhàn còn mặc thành dạng này, thật khiến người khác có chút cạn lời.

     Nhìn cách ăn mặc của Nhan Hạ và Ân Vi Vi một chút, trang phục rất thích hợp đi đường hoặc thuận tiện khi làm việc.

     Đi được nửa giờ, Tống Dịch Nhàn giọng nhõng nhẽo nói đi không được nữa, muốn nghỉ ngơi.

Cố Diệp du kỳ thật cũng đi không được nữa, cô đổi giày, nhưng chiếc váy của cô ta lại là gánh nặng.

     Hơn nữa được Cố gia nuông chiều nhiều năm như vậy, cô ta đã bao giờ đi qua loại đường núi khó đi này lâu như vậy đâu.

     Nhưng cũng biết không thể biểu hiện ra ngoài, nếu không sẽ ảnh hưởng duyên người xem.

     Đặc biệt là nhìn Nhan Hạ đi tới rất nhẹ nhàng, cô ta liền cắn răng kiên trì.

     Nghe được Tống Dịch Nhàn muốn nghỉ ngơi, cô ta thở phào nhẹ nhõn.

     Cứ như vậy, Tống dịch nhàn bởi vì ăn mặc cùng với sự nhõng nhẻo làm nũng cả cô ta, xác thực đã làm cho cảm quan của không ít người xem đối với cô ta hạ xuông.  

     Đạo diễn để mọi người nghỉ ngơi hơn mười phút.

     Đi tiếp nữa tiếng nữa thì mới nhìn thấy thôn xóm.

     Sau khi vào thôn, lại đi một hồi, người của tổ đạo diễn dừng ở cửa một tòa viện nhỏ của nông gia.

     Nhan hạ từ nhỏ đến lớn, hầu như mỗi ngày đều biết đánh quyền rèn luyện thân thể.

     Cô đi hơn một giờ đường núi, cũng không có cảm thấy quá mệt mỏi.

     Ngoại trừ cô ra, cũng chỉ Thời Hi Diễn thường xuyên tập thể hình còn luyện qua tán thủ nhìn có vẻ thoải mái.

     Những người khác sắp mệt mỏi đến mức muốn nằm xuống, bao gồm Ân Vi Vi trạng thái ban đầu không tệ.

     Nữa tiếng sau, toàn dựa vào Nhan Hạ dìu cô.

     Cố Diệp Du cảm giác chân sắp không phải là chân của cô ta rồi.

     Đây nếu như đổi thành ở nhà hoặc là không phải trực tiếp, cô ta khẳng định đã sớm ủy khuất khóc với Cố Diệp Ngọc.

     Hiện tại dừa vào trên người Cố Diệp Ngọc, diễn ra một vẻ mặt tôi rất mệt mỏi, nhưng tôi muốn kiên trì.

     Cố Diệp Ngọc thì đau lòng đưa tay ôm lấy bả vai Cố Diệp Du.

     Thân thể chống đỡ cô dựa vào, "Du Du, em mệt không, lát nữa đi vào anh giúp giúp xoa xoa chân."

     Cố Diệp Du trước là nhìn thoáng qua Nhan Hạ đang đứng cách đó không xa rồi mới ngọt ngào dịu dàng nói: "Tốt, cảm ơn anh trai!"

     Nhan Hạ nghe được lời của anh năm, trong lòng khẳng định không dễ chịu và ghen ghét cô ta đi.

     Nếu như lát nữa miệng không biết nên nói cái gì thì càng tốt.

     Cố Diệp Ngọc dùng một cái tay rảnh rỗi khác, vuốt vuốt đầu Cố Diệp Du, "Cám ơn cái gì, em là em gái của anh."

     Nói xong câu này sau, anh ta đột nhiên nhớ tới, một em gái khác của anh ta cũng có mặt ở đây.

     Nhịn không được mà có chút chột dạ nhìn về phía Nhan Hạ.

     Nhưng lần này Nhan Hạ căn bản không có nhìn hắn, mà lại đang nói chuyện với Ân Vi Vi.

     Cố Diệp Ngọc không hiểu đồng thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy có chút mất mát. Sâm xinh đẹp lại bận

     Nếu là đổi thành thời điểm Nhan Hạ không có trở mặt cùng trong nhà thì lần này đáng lẽ sẽ chủ động tới quan tâm chân của hắn có đau không.

     Tiếp theo hắn không khỏi nghĩ, có thể là bởi vì tại trực tiếp, cho nên Nhan Hạ mới lãnh đạm như vậy.

     Chờ đến lúc đi vào nghĩ ngơi, sau khí phát sóng trực tiếp tạm dừng.

     Nhan Hạ hẳn là sẽ chủ động tới tìm hắn, dùng thủ pháp đặc biệt giúp hắn bóp chân đi.

     Hắn còn đang suy nghĩ, nếu như Nhan Hạ chủ động tới cầu hoà, bản thân hắn có nên miễn cưỡng tha thứ cho cô hay không.

     Lúc này, đạo diễn đẩy cổng tiểu viện ra, làm ra tư thế mời, cười với tám vị khách mời.

    "Toà  tiểu viện nông gia này là chỗ ở mà tổ chương trình chúng tôi đặc biệt vì các bạn tìm được và bố trí.

    "Mặc dù không bằng mấy ngôi nhà gạch ngói tốt nhất trong thôn, nhưng điều kiện cư trú cũng có thể xếp vào top 10 trong thôn."

     Lần này có một vị ảnh đế và hai vị đỉnh lưu, bọn họ cũng không dám quá khắt khe về chỗ ở.

     Nghe được lời đạo diễn, mọi người nhẹ nhàng thở ra.

     Chỉ cần tiết mục tổ đừng quá thất đức, sắp xếp cho bạn họ nơi ở kém nhất thì tốt rồi.

     Có thể xếp vào top 10, hẳn là cũng không tệ.

     Thế là tất cả mọi người ôm mấy phần chờ mong đi vào.

     Vào cửa liền thấy một cái sân, bên trong còn khai hoang ra một mảnh trồng rau quả, cùng mấy gian phòng làm bằng gạch nung.

     Cửa căn phòng bằng gạch nung đều là mở ra.

     Đạo diễn cười nói: "Ở giữa là phòng khách, cũng là chỗ ăn cơm, căn phòng góc kia là phòng bếp và phòng tạp vật."

    "Bốn căn phòng hai bên là phòng chỉ dành cho các bạn ở."

    "Mỗi cái gian phòng bố trí đều là giống nhau như đúc, các bạn có thể vào xem."

     Nghe đạo diễn nói như vậy, nhóm khách mời liền đi vào một căn phòng cách bọn họ gần nhất.

     Sau đó trợn tròn mắt.

     Mặc dù gian phòng quét dọn tương đối sạch sẽ, với lại diện tích không tính là nhỏ.

     Nhưng lại chỉ đặt vào hai cái giường đơn và hai chiếc ghế gỗ, cái khác đều không có.

     Cố Diệp Ngọc nhìn đạo diễn hỏi: "Bên trong làm sao chỉ có giường với ghế?"

     Đạo diễn cười trả lời: "Bằng không thì còn muốn có cái gì?"

     Cố Diệp Ngọc nói: "Tủ quần áo và bàn …vv…, nếu không áo quần của chúng tôi treo ở chỗ nào? Muốn đặt đồ vật thì đặt xuống đâu?"

     Cái này cũng quá đơn sơ bủn xỉn đi, đặc biệt mặt tường đều là phôi đất, hắn rất ghét bỏ.

     Đạo diễn buông tay, "Đây chính là chuyện của các bạn."

    "Chúng tôi chỉ có thể cung cấp những này, các ban muốn dùng tủ quần áo và bàn..vv.., thì cần tự mình đi mua thêm."

     Cố Diệp Ngọc: “……”

     Đột nhiên cảm thấy hối hận khi tới tham gia chương trình tạp kỹ tồi này .

     Hắn vội ho một tiếng, "hoàn cảnh đơn sơ như thế này đối với bốn người đàn ông chúng tôi thì sao cũng được, nhưng đối với bốn vị nữ sĩ có phải là có chút quá hà khắc rồi?"

     Đạo diễn còn chưa đáp lại thì Thời Hi Diễn liền liếc mắt, "Anh chừng nào thì có thể đại biểu ba người khách mời nam chúng tôi, còn có thể quyết định thay bốn vị nữ khách mời khác? 

     Lại cường điệu, "Anh đừng có thay mặt cho tôi."

     Cái gì gọi là bọn họ sao cũng được, anh rất quan trọng có được không?

     Anh cho dù việc tiến vào giới giải trí, cũng không nghĩ đến việc thu lại tính khí làm ủy khuất chính mình, đặc biệt là thấy ngứa mắt với Cố Diệp Ngọc.

     Cố Diệp Ngọc nghẹn giọng, "Tôi chỉ là không muốn để cho các khách mời nữ chịu ủy khuất như vậy."

     Cố Diệp Du nhìn Thời Hi Diễn đầy vẻ xin lỗi, "Anh trai em chỉ là suy nghĩ cho chúng ta, không có ý tứ gì khác."

     Sau đó cô ta chuyển chủ đề mà nói: "Nhưng các khách mời nam có thể ở như thế này thì chúng tôi cũng có thể."

     Nói như vậy, tựa như là giải vây cho Cố Diệp Ngọc, trọng điểm lại nhấn mạnh rằng cô ta không hề kiêu căng và có thể nghe theo sự sắp xếp của tổ chương trình.

     Cố Diệp Du nghiên cứu qua, trong chương trình tạp kỹ thực tế, có thể chịu được cực khổ chịu được vất vả và không kiêu căng là cách dễ dàng nhất đạt được hảo cảm của người xem và người hâm mộ.

     Mặc dù trong nội tâm cô ta ghét bỏ c.h.ế.t đi được phòng như vậy, càng không muốn ở một tuần.

     Nhưng vì duyên người xem và nổi tiếng, cùng với đem Nhan Hạ giẫm đạp dưới chân và hình thành so sánh với cô ta nên cô ta nhịn.   

     Lúc này Nhan Hạ lại đột nhiên mở miệng nói: "Làm ơn cũng đừng thay mặt cho tôi."

     Chương trình về sau, cô sẽ không lui tới cùng hai anh em Cố gia và Quý Lăng nữa, cho nên ngay từ đầu liền chuẩn bị bày ra thái độ đối với ba người kia.

     Hơn nữa cô ở trong phát sóng trực tiếp lãnh đạm phớt lờ ba người kia, người xem nhìn một chút rất có thể sẽ nhịn không được mà hiếu kì sao lại như vậy.

     Hiếu kì bọn họ có phải có tư thù gì đó ở trong hiện thực hay không

     Tự nhiên là sẽ có người sẽ đi đào sâu, muốn vạch trần.

     Hơn nữa nếu như cô dối trá sống chung tốt với ba người đó ở trong chương trình.

     Không những chính cô buồn nôn c.h.ế.t mà đợi đến tương lai sau khi thân phận cùng những chuyện kia lộ ra ánh sáng, người xem phỏng chừng sẽ mắng ngược lại cô không phấn đấu.

     Lại nói, cô không chống đối, anh năm cẩu cặn bã lại làm sao sẽ nhảy ra che chở cho em gái giả mạo và chĩa mũi nhọn vào đứa em gái ruột là cô đây? 

     Lời này vừa nói ra, đạo diễn cùng mấy vị khách mời đều giật mình.

     Nhan Hạ thế mà giống như Thời Hi Diễn mạnh mẽ nói thẳng như vậy, cô liền không sợ bị mắng sao?

(tui đã trở lại rồi đây.)

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại