Tiểu quả phụ xinh đẹp ở biên quan – chương 67

Ngô vương   lần này  mục đích  tới thật sự thì chưa xác định  nhưng mặt ngoài lại quá rõ ràng.

Hôm qua Cố Hiển Thành  lấy cớ kéo dài một ngày, hôm nay dù  thế nào cũng kéo dài không được, sáng sớm, Ngô vương liền  yêu cầu  muốn gặp người Bạch gia.

Đối phương rốt cuộc mang theo 500 kỵ binh của Trâu đô úy, Cố Hiển Thành cũng không có lý do gì lại cự tuyệt, vì thế sai người đem Bạch Hồng Chấn cùng Trâu Khấu Khấu, phu thê hai người  lại đây .Tô Chinh cùng Lục Thời An cũng ở lại theo dõi.

Nhìn thấy người được đưa tới , Ngô vương trước tiên  từ trên xuống dưới đánh giá xem xét một hồi , thấy Cố Hiển Thành cũng không có  dụng hình với người ta , trong lòng phức tạp.

“Bổn vương được  Trâu đô úy dặn dò, muốn cùng Bạch chưởng quầy cùng Bạch phu nhân đơn độc nói chuyện, chư vị, sợ là muốn mời  các ngươi thoáng né tránh một chút.”

Tô Chinh gật đầu: “Được , chúng ta ở bên ngoài chờ.”

Vì thế ba người liền đi ra ngoài, bên ngoài trướng , Tô Chinh tìm  chỗ  đất trống, nói với Cố Hiển Thành : “Người Bạch gia  bên kia ta đã chào hỏi qua, các ngươi cứ  yên tâm.”

Lục Thời An: “Tô đại nhân ra tay , chúng ta tự nhiên là không có gì lo lắng, chỉ là ta sau đó muốn đi ra ngoài một chuyến, sự tình bên này , liền làm phiền Cố tướng quân cùng Tô đại nhân.”

Cố Hiển Thành liếc hắn một cái: “Đi Chu phủ?”

Lục Thời An mỉm cười: “Đúng vậy , chúng ta  giăng lưới cũng không tàm tạm  rồi , lần này đi, chính là cho  Chu Chí  cái lựa chọn , ta sẽ tìm cơ hội cùng dì nói chuyện, nhìn xem có thể hay không từ phía dì  bên kia  tìm được chứng cứ gì không .”

Tô Chinh: “Đây là  ý kiến hay, ngươi đi đi, quân doanh bên này giao cho ta cùng Hiển Thành.”

Cố Hiển Thành suy nghĩ một lát nói: “Ta  để hai  ám vệ âm thầm bảo hộ ngươi, lúc ngươi tới  đây hẳn là không dẫn theo 78người?”

Lục Thời An cười nói: “Nếu có thể như thế,  ta xin  cảm tạ đại tướng quân.”

“Không cần khách khí, ta cũng là vì đại cục.”

Mười lăm phút lúc sau, Lục Thời An đi rồi, mà Ngô vương bên kia  đại để cùng Bạch gia người nói chuyện xong , Cố Hiển Thành cùng Tô Chinh vào doanh trướng.

Tô Chinh  đã an bài, hôm nay vợ chồng Bạch  gia sẽ phê bình kín đáo đối với  Cố Hiển Thành  , rốt cuộc là vô duyên  vô cớ bị đưa tới quân doanh,  người bình thường  nói gì  cũng đều sẽ có bất mãn, nếu là  không có gì bất mãn , thì  thật sự sẽ chọc người sinh nghi.

Ngô vương ý vị thâm trường mà nhìn  Cố Hiển Thành, Cố Hiển Thành coi như không nhìn thấy.

Chu phủ.

Lục Thời An đến thời điểm vừa lúc là buổi trưa, Chu Chí  đã sớm ở cửa phủ đón chào, Phương Tốc Tốc nhớ thương cháu ngoại, tự nhiên cũng là cùng nhau đứng trông.

Lục Thời An xuống xe , Phương Tốc Tốc vội vàng đón  lấy , Lục Thời An cũng lập tức hành lễ  với  trưởng bối : “Thời An gặp qua dì.”

Nhìn thấy vãn bối, Phương Tốc Tốc vẫn là thập phần  cảm động . Nàng cùng Chu Chí thành thân nhiều năm như vậy mà  một đứa con cũng  không có. Hai năm trở về trước  Phương Tốc Tốc còn có chút  tiếc nuối , nhưng từ biết  những việc lung tung rối loạn  mà Chu Chí  làm , nàng cũng không nghĩ nữa.

Coi như mệnh nàng vô duyên với con cái .

Lục Thời An nhìn thoáng qua hắn, bởi vì đây là nội trạch chu phủ mà  không phải nha môn, hắn vẫn là nể mặt Phương Tốc Tốc  mà gọi một tiếng dượng.

Chu Chí cười nói: “Đi thôi, vào đi thôi, hôm nay trong phủ mở tiệc, Tam Lang  cứ coi như  nhà mình nhé !”

Vào chu phủ, Lục Thời An nhìn hoàn cảnh  bên trong vườn , nơi này thật không khác gì vườn tiên: “Viện này xử lý không tồi, thậm chí so với hoa viên của mẫu thân  còn phải đẹp chút.”

Phương Tốc Tốc có chút xấu hổ, mà Chu Chí lại cười nói: “Dì của ngươi thích  hoa cỏ, ta liền từ Tây Vực bên kia mua về một ít, cùng kinh thành khẳng định là so không được.”

Lục Thời An chỉ vào một gốc cây bạch mẫu đơn nói: “Lời này của dượng   không phải rồi , Hoa này tên gọi  là tuyết trắng tháp, là  chủng loại mẫu đơn cực kỳ khó dưỡng,  trong hoa viên mẫu thân bất quá cũng chỉ có  hai cây, không nghĩ tới biên quan thế nhưng có thể nhìn thấy được nó .”

Phương Tốc Tốc trên mặt hiện lên một tia mất tự nhiên, Lục Thời An liền dời  qua đề tài khác .

Tới  thính đường, lúc này vừa lúc là thời gian dùng bữa trưa, Chu Chí  chỉ cần một ánh mắt, bọn hạ nhân liền ngầm hiểu tiến đến chuẩn bị  dọn  cơm.

“Thời An này, ngươi  đường xa ngựa xe mệt nhọc, hôm nay nếu đã tới đây thì  phải nghỉ ngơi cho tốt , buổi tối hãy  ở  trong nhà  mà nghỉ  ! Nào ,uống vài chén đi !.”

Lục Thời An không có cự tuyệt.

Phương Tốc Tốc thấy hắn cảm xúc không  tốt , nói: “Thời An nếu không muốn uống thì thôi ! .”

Lục Thời An cười cười: “Không sao , hôm nay gặp được  dì , ta thật cao hứng.”

Phương Tốc Tốc trong mắt lại hiện  lên  tia  cảm động .

Cơm trưa bày  biện xong , Lục Thời An nhìn thoáng qua, cười nói: “Kỳ thật  ba ngày trước ta  đã đến quân doanh Thành Dương Quân .Trùng hợp chính là hôm qua Ngô Vương điện hạ cũng tới, điện hạ  ăn không quen đồ ăn của  tướng sĩ biên quan ,  liền đặc biệt  vận chuyển  cua lại đây, không nghĩ tới dượng nơi này cũng có.”

Chu Chí ngẩn người, hỏi: “Ngô vương điện hạ tới? Giờ ở nơi nào?”

“Ở trong quân doanh Thành Dương Quân.”

Chu Chí sắc mặt phức tạp.

Đã nhiều ngày rồi , bất luận là trong nhà hay  là  trong nha môn, nơi chốn đều có người của  Cố Hiển Thành , hắn không xác định được  tình huống bây giờ , mà lời nói  kế tiếp của Lục Thời An lại làm Chu Chí hai mắt sáng ngời.

Lục Thời An đem chuyện Ngô vương mang theo thiết kỵ binh  của Trâu đô úy  cố ý vô tình mà tiết lộ cho Chu Chí, Chu Chí quả nhiên tinh thần tỉnh táo hẳn : “ Đang êm đẹp như thế , sao mà đến người của Trâu đô úy cũng tới vậy ?”

Lục Thời An: “Cụ thể vì sao ta cũng không rõ ràng lắm , nhưng đại để nghe nói là Cố tướng quân đem người Bạch gia  bắt đi, mà  Bạch gia phu nhân lại đúng là  nữ nhi của Trâu đô úy .”

Chu Chí trong lòng  như nở hoa, được lắm , xem ra sự tình thật sự giống như hắn  dự đoán trước đây.

Cố Hiển Thành bắt người  Bạch gia đi , Trâu đô úy khẳng định  sẽ bất mãn .Hơn nữa hiện tại Trâu đô úy cùng Ngô vương điện hạ đứng chung một chỗ, nếu hắn có thể nhân cơ hội cùng  đứng   một phe với Ngô Vương  điện hạ   thì lần này tuần phủ đốc điều  tra hắn cũng không thành vấn đề rồi  !

Chu Chí cuối cùng cũng  nghe được  một tin tốt nhất trong mấy ngày gần đây , đồng thời, đầu hắn đang chuyển động rất nhanh  tựa hồ suy nghĩ  nhiều lắm .,

Lục Thời An lúc này  ngồi bên cạnh  quan sát hắn.

Lúc trước ở quân doanh , Lục Thời An cùng Tô Chinh phân tích qua  tình huống,  chuyện ám s·át Cố Hiển Thành lần này  Chu Chí khẳng định có tham gia .Nhưng rốt cuộc là Ngô vương sai sử Liễu Thấm  làm , hay  là Chu Chí cùng Liễu Thấm hợp mưu,  điểm này Lục Thời An cũng không xác định. Nói cách khác, Chu Chí rốt cuộc có  biết  Liễu Thấm là người của Ngô vương hay không  , đây là  điều mà Lục Thời An hiện tại muốn biết .

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại