Tiểu quả phụ xinh đẹp ở biên quan – Chương 77

Đêm nay thiết yến, Tống Điềm đến giữa trưa mới nhận  được tin tức.

Vừa nghe tin nàng giật mình , vội vàng đi vào nhà bếp chuẩn bị.

May mà đã lo liệu qua mấy lần, Tống Điềm đã thuận buồm xuôi gió , nhưng không nghĩ đến, một lát sau Lý Phúc Thành lại tới.

"Tống đầu bếp ." Hắn cười môi mắt cong cong, cùng  mấy ngày trước thái độ vô cùng  khác biệt.

"Nay Đơn đầubếp không ở đây, liền vất vả ngài một chút . Ngài xem, đây đều là nguyên liệu nấu ăn  vương gia vừa đưa tới,  thực đơn cũng là vương gia có chút ý tưởng ăn đồ ăn . Ngoài ra ,   ngài xem xử lý?" Trà Đào Cam Sả

Tống Điềm  ngây ngẩn cả người, này ý tứ… Là muốn nàng  lo liệu đồ ăn cho vương gia  ?

Tống Điềm  vội hỏi lại, Lý Phúc Thành nhanh chóng cười nói: "Xem ngài  nói này , ngài bản lãnh lớn , điện hạ ngày đó nếm qua trù nghệ của ngài vẫn nhớ mãi không quên đâý."

Tống Điềm xấu hổ cười cười, cũng không suy nghĩ  trong lời  này là thật  hay giả, nhưng nếu là Ngô Vương điện hạ phân phó, nàng có  lập trường  gì đi cự tuyệt đâu.

"Tốt !  ta biết ."

"Vậy thì vất vả Tống đầu bếp ."

Lý Phúc Thành đi rồi bọn Tiểu Điệp  đều xông tới.

"Điềm Điềm tỷ, chúng ta thật  phải nấu ăn cho Ngô Vương à?"

"Nghĩ đến liền đau đầu a,  Ngô Vương vừa thấy liền  biết là khó hầu hạ."

"Đúng vậy,  mấy ngày  trước xem Đơn đầu bếp nấu cơm cho hắn, ta đều đau đầu, phức tạp trình tự, quả thực lãng phí."

Tống Điềm : "Phải  , hiện tại oán giận cũng vô dụng, bắt đầu chuẩn bị đi."

Mọi người  đáp ứng,Tống  Điềm  đi kiểm tra xem xét nguyên liệu nấu ăn .

Đích xác đều là  sơn hào hải vị, cua biển cá tôm, tất cả đều là thứ tốt mà  biên quan rất ít có thể nhìn thấy ,  rau dưa cũng là mười phần mới mẻ, cây trồng trong nhà ấm, rõ ràng là mùa thu, vậy mà cũng có thể nhìn thấy ngọn măng tươi mền , làm người ta líu lưỡi.

Tống Điềm  đi trước xem  thuỷ sản, có  vài thứ cần lập tức xử lý . Hôm nay đưa tới hai loại là cá vược và cá cháy . Cá cháy sơ chế  cần cực kỳ chú ý,  nếu hấp  thì so với  cá trích càng khó được một món ăn ngon . Về món ăn này còn có điển cố, đại khái là nói có vị đại nho bởi vì luyến tiếc tư vị cá hấp, thậm chí bỏ qua  vị trí Tể tướng trong triều , có thể thấy được cá hấp  cực ngon, nếm  qua một lần, sẽ có thể làm cho người ta nhớ mãi không quên.

Xưa nay cá hấp xì dầu đều dùng gừng tỏi khử tanh, nhưng món này còn dùng thêm nấm dại,  mỡ heo, chân giò hun khói, măng thái mảnh, may mà có bút tích của Ngô Vương , tất cả cái gì cũng có, Tống Điềm  tinh tế suy nghĩ một chút, liền bắt đầu động thủ lo liệu.

Nấm hương  cắt phần chân , chân giò hun khói cắt khúc,  măng thái miếng mỏng. hạt thông, rau thơm, gừng tất cả chuẩn bị tốt. Cá cháy m.ổ b.ụ.n.g xử lý sạch sẽ, dọc theo xương cột sống mổ thành hai mảnh, xách cái đuôi dùng nướ sôi nóng chần qua  một lần, sau lại đem gia vị đã chuẩn bị tốt  theo thứ tự bao trùm lên thân cá ,  ướp gia vị cũng phải cực kỳ chú ý, đường, muối,  tiêu ,  hoàng tửu,  nước cốt gà theo thứ tự thêm vào , sau đó  rưới lên một lớp mỡ heo, để ướp một lúc mới đem lên hấp.

Thế vẫn còn chưa xong, lúc hấp phải hấp cách thủy,  rưới dầu , thì là , lại dùng hạt tiêu thêm vào trong nước canh  ,rắc thêm một ít lên thân cá , lại tiếp tục hấp.

Món này thịt cá vừa có mỡ , có nạc, mà cũng không chỉ có mỗi cá. Phương pháp chế biến  cũng đã sớm lệch khỏi phương pháp truyền thống là  "Hấp" , nhưng thành phẩm lại là ngon vô cùng, mùi thơm  đập vào mặt.

Mọi  người đều bị quá trình phức tạp kinh ngạc đến ngây người, Tiểu Điệp nhịn không được hỏi: "Điềm Điềm tỷ, vì sao cùng là hấp, cá này lại phức tạp như thế ."

Tống Điềm  cười nói: "Món hấp này  phức tạp có một nguyên nhân đó là bởi vì nó không cạo vảy, vảy phía dưới có dầu mỡ,  dây cũng là mấu chốt của món này, vẩy cá hướng lên trên, dùng nước sôi rưới vào , dùng hoàng tửu ,hành lá , thì là  khử tanh."

Mọi người kinh ngạc, nhưng không khỏi đối với Tống Điềm bội phục càng sâu, ai nói nữ đầu bếp bọn họ  sẽ không làm được món ăn ngon thế này, thật nên cho bọn họ đến nhìn tận mắt rõ ràng một cái! Trợn to đôi mắt mà nhìn!

Tống Điềm  không rảnh mà  rối rắm vấn đề này, kế tiếp liền  bắt đầu chuẩn bị cá vược. Kỳ thật cá vược bình thường  mọi người cũng hay dùng để  hấp , nhưng nếu hấp thì so với cá cháy có hơi kém cỏi, vì vậy món cá vược này không thể lại chế biến món hấp nữa, Tống Điềm  quyết định làm món  cá vược Tùng Giang.

Cá vược lấy thịt cắt khúc, măng  non ,  thịt gà ,chân giò hun khói  thái hạt lựu  .Tất cả chuẩn bị xong thì đợi chảo nóng dầu sôi,  cho hồi hương  vào xào thơm , cho cá   đã sơ chế vào ,   cứ xào giống như các món xào bình thường . Nhưng món này  chế biến cần dùng đến canh gà hầm,thấy Tống  Điềm đem canh gà xem như nước bình thường mà  nấu, mọi người trong nhà bếp cuối cùng  cũng hiểu được vì sao mấy ngày trước Đơn đầu bếp phải dùng bảy tám con  gà để hầm canh loãng rồi.

Món ăn  của hoàng thân quốc thích cũng quá  quý giá đi ! ! !

Lát  sau thì thêm thịt gà, chân giò hun khói vào, thêm một chút dầu vừng, nước canh  màu trắng sữa , màu hồng của thịt chân giò điểm lên trên ,  nước canh có lớp mỡ mỏng , thịt mềm vị ngọt  , chuẩn hương vị cá vược Tùng Giang .

 

Tống Điềm một hơi bận rộn xong hai món  này đã mệt đến đầu đầy mồ hôi, nhà bếp mọi người thấy cũng vô cùng lo lắng.

Nhưng những món ăn này bọn họ cũng không biết làm , căn bản không thể giúp nàng , mọi người đành phải canh giữ ở một bên, cần cái gì liền nhanh chóng đưa qua cái đó, nhiều khi họ cũng hy vọng chính mình có thể học được một nửa bản lĩnh như vậy thôi.

Thực đơn mà Ngô Vương đưa tới bên trong có một món ăn gọi là đậu phụ đệ nhất, Tống Điềm  chưa từng ăn qua đậu phụ đệ nhất này, cũng không biết được món này sẽ nấu  thế nào. Nàng chỉ là dựa vào mẫu thân từng  báo mộng  dạy nấu ăn cho. Nàng  kiên trì nghĩ đến một câu, hàng hải sản là  thứ hiếm có được  hai thứ này nếu kết hợp với nhau  có thể miễn cưỡng tính là hàng thượng phẩm bậc nhất.

Ốc khô, măng  mềm , thịt nạc, chân giò hun khói, hải sâm, nấm, tôm bóc vỏ,   mấy thứ này nếu  tách riêng ra nấu cũng là một món ngon rồi . Toàn bộ đem  cắt khúc  rửa qua  với nước , hoàng tửu, muối tinh  . Chân giò hun khói  để trong nhà bếp  là mỹ vị mà Tống Điềm  ít khi  lấy ra dùng , nếu cắt lấy mấy mảnh nhỏ, hấp chín hoặc là hầm nấu, dù là mùi hương tư vị  thì  canh suông nước loãng là không có cửa để so luôn.

Đem tất cả cho vào nồi đất,  đậy chặt vung lại , dùng lửa nhỏ nấu nửa canh giờ, lại đem đậu phụ  hấp chín  thêm từ từ vào . Một lúc sau toàn bộ  tinh túy thơm ngon đều  bị đậu phụ hấp thu hết  ,lại  rải lên hành lá thái  nhỏ là món ăn này đã hoàn thành .

Món ăn tinh mỹ này có chút tương tự như gà tào phớ , thứ tinh hoa  nhất vĩnh viễn là nước canh, tuy nhìn thì bình thường nhưng tư vị  lại  như chứa càn khôn. Có  một hỏa kế nhìn trình tự chế biết phức tạp liền lắc đầu: "Món ăn tốn thời gian tốn  sức, ta là vĩnh viễn cũng sẽ không làm , ta xem ta có thể học được tinh túy món ớt cay xào thịt đã rất tốt rồi!"

" Ngươi á ! Ớt cay xào thịt cũng học không tốt!"

"Ai nói , ta ngày đó tự mình thử qua ăn rất ngon!"

Tống Điềm nở nụ cười: "Vậy hôm nay những món  ăn  đơn giản kia giao cho các ngươi đi, các tướng sĩ bữa tối cũng nên chuẩn bị rồi."

Hỏa kế giúp việc bếp núc  vừa mừng vừa sợ: "Tống đầu bếp , chúng ta thật sự có thể tự làm ?"

"Có thể." Tống Điềm Cô gật đầu,  này ở một bên vừa nhìn vừa chỉ dạy,bọn tiểu nhị trù nghệ đều có tiến bộ lớn, cũng là thời điểm nên cho bọn họ  rèn luyện rồi .

Mà nàng đã liên tục chuẩn bị vài ngày yến hội, quả thật có chút mệt mỏi.

Nhà bếp làm việc  khí thế ngất trời,  đến giờ dậu, Lý Phúc Thành và Phúc Quý cùng khi lại đây. Tống Điềm  tiến lên: "Yến hội đã chuẩn bị tốt, hiện tại bắt đầu mang thức ăn lên sao?"

Lý Phúc Thành vừa muốn nói chuyện, liền bị Phúc Quý chen đến một bên, Phúc Quý cười nói: "Không vội, Tống đầu bếp , tướng quân nói  mấy ngày  nay  ngài quá cực khổ , đây là trong quân vừa đến sữa bò cùng tổ yến, ngài giữ lại dùng đi."

Tống Điềm  ngẩn người, nhìn túi tổ yến mà Phúc Quý đang cầm trong tay, ánh mắt của mọi người trong nhà ăn đều tập trung lại đây …….

Chương trướcChương tiếp

Truyện cùng thể loại